“Bác sĩ, chúng tôi cần sắp xếp chuyện riêng của mình.”
“Nhập viện điều trị thì cần sắp xếp chuyện gì? Có chuyện gì quan trọng hơn việc chữa bệnh sao? — Bà ấy cần đi làm sao?” Tôn Ngọc Ba nhìn bà lão người bệnh đã ngoài bảy mươi tuổi rồi hỏi.
“Không, bà ấy là mẹ chồng tôi. Tôi cần sắp xếp công việc của tôi rồi mới đến chăm sóc bà ấy.” Mẹ của Trương Vi nói.
Nghe con dâu nói chuyện, bà cụ nhà họ Trương đang nằm trên giường bệnh vẫn im lặng.
“Không được. Tí nữa cô phải đi.” Tôn Ngọc Ba không nói nhiều với cô ta, “Khu nội trú của chúng tôi, nếu không có tình huống đặc biệt, không được phép cho người nhà ở lại qua đêm nếu chưa có sự cho phép của bác sĩ. Có giới hạn thời gian thăm bệnh.”
“Sao được. Nếu không có tôi ở cạnh, mẹ chồng tôi sẽ không an tâm.” Khi nói chuyện, mẹ của Trương Vi cảnh giác liếc nhìn Tạ Uyển Oánh. Cô ta nhớ rất rõ lần đó ở phòng khám, vô tình gặp lại bác sĩ Tôn này và Tạ Uyển Oánh. Lẽ nào sau lần gặp đó, Tạ Uyển Oánh đã nói gì xấu về mình khiến người ta đối xử với mình như vậy?
“Đây là quy định của bệnh viện. Ngày mai bác sĩ chủ trị đến cũng sẽ nói với cô những lời tương tự.” Tôn Ngọc Ba nói chuyện một cách công việc với người nhà người bệnh, rồi sau đó dặn dò Tạ Uyển Oánh: “Em đi làm kiểm tra nhập viện cho cô ấy đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT