Cô chỉ có thể dùng hết sức để khống chế đôi tay của mình, dùng ý chí kiên định nhất để buộc tay mình phải làm.
Xoẹt, gần thêm một chút, chưa đủ, lại xoẹt, bốc khói, được chưa? Vẫn chưa được, làm lại.
“Em đừng chậm rì rì nữa!” Thầy giáo quát ở phía đối diện.
Cô biết, cô chậm thì không thể cầm máu, thầy phụ mổ một ở phía đối diện phải cấp cứu lấy gạc đè lại.
Tạ Uyển Oánh cau mày, dồn hết sức lực: Làm lại một lần nữa. Xoẹt, cuối cùng cũng tạo ra một vết đốt cầm máu chắc chắn.
“Cứ như vậy, nhanh lên, em đã lãng phí bao nhiêu thời gian rồi.” Lưu Trình Nhiên thúc giục, ngẩng đầu nhìn đồng hồ đếm giờ phẫu thuật trên tường, lông mày nhíu chặt.
Thầy Lưu là người hiền lành nhất trong tổ, thầy Tôn rất quý đàn anh Lưu, nhưng lúc này anh cũng tỏ ra vô cùng lo lắng. Chủ yếu là tình trạng trước mắt khiến Lưu Trình Nhiên trong lòng lo lắng thêm một tầng khác: Sợ rằng lúc này cho cô ấy làm mổ chính có chút nóng vội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT