"Khoa truyền nhiễm ở tòa nhà cấp cứu."
"Cậu nhìn ra, hay là cô ấy nhìn ra?" Bác sĩ Ngũ ghé sát tai Tôn Ngọc Ba hỏi.
Tôn Ngọc Ba cho anh ta một ánh mắt "cậu hiểu rồi chứ".
Ba người học sinh đi sau lưng thầy giáo giống như ba chú gà con đi theo mẹ. Những lời các thầy nói với nhau, nếu muốn cho họ nghe thì sẽ cho họ nghe, còn không muốn thì sẽ không cho họ nghe.
Sau khi giao ban xong, tình hình các bệnh nhân trong phòng bệnh tối nay tương đối ổn định hơn so với tối thứ ba. Chủ yếu là các bệnh nhân nhập viện với số lượng lớn vào thứ hai và thứ ba, sau khi đã được dùng thuốc thì đều ổn định trở lại.
Người bệnh giường phụ đã được chuyển vào phòng bệnh thường, nghe nói có khả năng sẽ chuyển sang khoa Nội tiêu hóa để tiếp tục điều trị. Tuy nhiên, người bệnh và người nhà lại không muốn, cho rằng việc điều trị ở khoa Ngoại tổng hợp II rất tốt. Ai có thể ngờ rằng tối hôm đó, chị của người bệnh ban đầu còn định khiếu nại bác sĩ cơ chứ.
"Tối nay chúng ta có lẽ có thể nghỉ ngơi một chút. Không có ca bệnh nặng đặc biệt nào hay bệnh hiểm nghèo. Giường bệnh đã đầy, đã nhận thêm hai giường phụ. Nếu có thêm người bệnh thì phải tạm thời cho họ nằm ngoài hành lang." Trở về, ngồi vào trong phòng làm việc, Tôn Ngọc Ba đề nghị với hai người học sinh: "Hay là các em đi ngủ trước một giấc đi? Tránh nửa đêm đột nhiên bị gọi dậy không có tinh thần."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT