"Quá khiêm tốn thì không tốt lắm." Đối với câu trả lời của cô, Đào Trí Kiệt hơi nheo mắt cười.
Trong cùng một bệnh viện, giống như mối quan hệ giữa khoa Ngoại tổng hợp II và khoa Ngoại gan mật, các bác sĩ giao tiếp rất nhiều với người bệnh. Kỹ thuật và năng lực của từng bác sĩ khoa Ngoại tổng hợp II không thể nào qua mắt được vị đại thần của khoa Ngoại gan mật.
Liệu Tôn Ngọc Ba có năng lực đó hay không, Hà Quang Hữu ở bên cạnh nghe cũng thấu rõ trong lòng.
Chỉ riêng lá đơn xin hội chẩn mà khoa Ngoại tổng hợp II đã đưa cho họ, từ cách hành văn đến nét chữ, hoàn toàn không thể xuất phát từ đầu óc của Tôn Ngọc Ba. Ai cũng biết Tôn Ngọc Ba gặp chuyện gấp sẽ hoảng loạn, hoảng đến mức không có manh mối.
Giống như bây giờ, Tôn Ngọc Ba đang gọi điện thoại, vừa nghe thầy Thi Húc mắng vừa cúi đầu.
“Chuyện lớn như vậy, lại là người bệnh của giáo sư Thẩm, sao cậu không nhanh chóng gọi điện cho tôi? Cậu cho rằng một mình cậu có thể xử lý được sao? Cậu lấy đâu ra sự tự tin đó? Cậu nói đã gọi ai đến để thông báo cho tôi?”
“Đào Trí Kiệt ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT