Vì vậy, cô đã lén hỏi đàn anh Tôn xem lần đầu tiên mổ chính cảm giác thế nào. Kết quả, đàn anh Tôn liếc cô một cái rồi hừ: “Tạ đồng học, em nghĩ tôi sẽ nói cho em nghe để em chuẩn bị tinh thần à?”
Các thầy cô trong khoa không hỏi được, chi bằng hỏi đàn anh Tào. Nghe nói đàn anh Tào trước đây cũng luân khoa thực tập ở Ngoại tổng quát giống cô. Tạ Uyển Oánh ngẩng đầu: “Đàn anh Tào, lần đầu tiên anh mổ chính cảm thấy thế nào ạ?”
“Em hỏi tôi à?” Tào Dũng nghe câu hỏi này, ánh mắt nhìn về phía xa xăm như đang hồi tưởng lại sự nghiệp cầm dao của mình, từ tốn đưa ra một câu trả lời tương đối cẩn thận cho đàn em, “Nếu thầy giáo có thử cho em mổ chính, thì không cần phải căng thẳng.”
“Lúc đó đàn anh căng thẳng lắm sao?” Tạ Uyển Oánh hỏi.
“Có thầy giáo ở đó, căng thẳng cũng vô ích.”
Nghe đàn anh cười, câu trả lời đầy ẩn ý, Tạ Uyển Oánh cũng nghĩ vậy. Giống như đàn anh Tôn bây giờ, cho dù có mổ chính thì vẫn có bác sĩ cấp trên đứng bên cạnh theo dõi, có gì mà phải sợ. Vì thế cô lại nghĩ đến một vấn đề khác: “Có để lại ấn tượng sâu sắc không ạ? Có ghi nhớ bệnh nhân đó cả đời không?”
Mọi việc đều có lần đầu tiên. Khi làm bác sĩ, lần đầu tiên đối diện với nhiều chuyện cũng vậy, không chỉ là lần đầu cầm dao mổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT