“Bệnh án ở chỗ này.” Triệu Văn Tông không chút chậm trễ, vội vàng lấy bệnh án từ trong túi công văn ra. Bởi vì Tạ Uyển Oánh nói, Tào Dũng là chuyên gia Ngoại thần kinh của Bệnh viện Quốc Hiệp, bình thường căn bản không thể xin được số khám bệnh.
Bệnh án là một xấp giấy đã được sao chụp, đặt trước mặt Tào Dũng. Anh cầm lên, ánh mắt đầu tiên lướt qua cột họ tên của bệnh nhân.
Triệu Văn Tông ở bên cạnh bổ sung: “Vừa rồi trên đường, em có đưa cho Oánh Oánh xem, cô ấy nói tốt nhất nên quan sát thêm tình trạng của bệnh nhân, xem người này ngoài chóng mặt ra còn có triệu chứng nào khác không, có thuyên giảm hay không. Nếu triệu chứng không rõ ràng, vẫn không yên tâm lắm thì có thể đến bệnh viện lớn ở tỉnh, ví dụ như Bệnh viện trực thuộc Y Trung Sơn , để làm lại CT não, xác định xem những đốm trắng nhỏ kia là xuất huyết hay là điểm vôi hóa sinh lý.”
“Bệnh nhân là gì của cậu?” Tào Dũng ngẩng đầu, ánh mắt ôn hòa ẩn chứa một tia sắc bén, lướt qua biểu cảm trên gương mặt Triệu Văn Tông.
Quả nhiên, sau khi nghe câu hỏi đó, trên mặt đối phương lộ ra một chút hoảng loạn muốn lẩn tránh. Triệu Văn Tông đỡ gọng kính, ra vẻ bình tĩnh nói: “Là một người thân của em, cô ấy sống ở quê không ở thủ đô. Nghe nói em có một người bạn học đang học ở Bệnh viện Quốc Hiệp, cho nên nhờ em hỏi thăm xem bệnh tình này có nghiêm trọng không. Bác sĩ ở bệnh viện nhỏ địa phương chắc chắn không giỏi bằng bác sĩ lớn ở thủ đô.”
“Dụng cụ ở bệnh viện địa phương chưa chắc đã kém hơn nhiều so với thủ đô. Theo tôi được biết hiện giờ, rất nhiều máy CT ở bệnh viện địa phương đều được nhập khẩu từ Đức, không có gì khác biệt lớn cả. Oánh Oánh nói không sai, tạm thời có thể quan sát trước. Nếu không yên tâm, lại đến bệnh viện tỉnh xem sao.”
“Có phải nên bảo cô ấy uống chút thuốc gì đó không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT