Một đám người quay đầu lại ngẩng lên, thấy vị bác sĩ đeo kính đang nói chuyện, liền nói: “Bác sĩ Vi, sáng nay anh đến sớm vậy sao?”
Tạ Uyển Oánh nghe không biết vị bác sĩ Vi này thuộc khoa nào, vì bác sĩ trong phòng phẫu thuật không đeo thẻ bài. Tuy nhiên, qua giọng điệu kính trọng của người khác mà phán đoán, vị bác sĩ Vi khoảng 40 tuổi này hẳn cũng là một nhân vật rất lợi hại.
“Sáng nay số ca mổ tương đối nhiều, cho nên cần đến sớm hơn dự kiến.” Bác sĩ Vi nói, tay khoa khoa múa múa, như muốn tùy thời đeo khẩu trang lên để làm việc, đôi mắt chuyên nghiệp nhìn kỹ quan sát cậu bé.
Những người khác cũng quay đầu lại, tin lời bác sĩ Vi nói không sai. Khuôn mặt nhỏ của cậu bé đỏ bực, đôi mắt nhỏ như hạt châu dường như thất thần nhìn chằm chằm vào mặt Tạ Uyển Oánh.
Ngay lập tức, một đám người chỉ trỏ bác sĩ Uông cười không ngớt: “Bác sĩ Uông, anh xong rồi. Anh dỗ người ta nửa ngày hóa ra người ta là chê anh không xinh đẹp. Anh mua sô-cô-la cũng chẳng có tác dụng.”
Xét một cách công bằng, bác sĩ Uông không phải là xấu xí, chỉ là người hơi béo một chút, mặt hơi tròn một chút. Bác sĩ Uông ngẩng đầu nhìn lại khuôn mặt Tạ Uyển Oánh đang nở rộ như một đóa hoa khi cô cười với đứa trẻ, có thể hiểu được mà cúi đầu nói với cậu bé: "Cháu ngại à?"
Đúng là ngại. Cái đầu nhỏ của cậu bé trực tiếp chui vào lòng anh ấy, muốn giấu đi khuôn mặt nhỏ đang ngượng ngùng của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT