Đôi tay Lâm Hạo kéo móc banh sớm đã cứng đờ như hai khúc gỗ, toàn bộ đều dựa vào một ý chí kiên cường mà chống đỡ. Nhận được lệnh của tiền bối, tay cậu dồn hết sức lực để hoạt động.
"Không đúng, không đúng." Đào Trí Kiệt quan sát động tác kéo móc banh của cậu ta nói, "Cậu kéo không đúng rồi."
Cái gì mà không đúng? Sức lực không đủ lớn sao? Lâm Hạo lại cố gắng dùng thêm sức.
"Cậu đừng có ngất đi đấy nhé." Đào Trí Kiệt nhìn thấy vầng trán lấm tấm mồ hôi của cậu ta, giọng nói rất chân thành mà nói.
Bị ánh mắt tươi cười đầy quan tâm của người đàn anh, người thầy này nhìn lại, Lâm Hạo lại thấy trong lòng run rẩy: Mình và người đàn anh này trước đây chưa từng gặp mặt, không rõ tình hình.
"Tôi nói thật đấy. Nếu cậu không được thì... Nào, Oánh Oánh, em giúp cậu ấy kéo một tay." Đào Trí Kiệt bỗng quay đầu lại nói với cô bé đàn em, "Không phải bạn học cùng lớp sao? Em giúp cậu ấy đi."
Con gái lại đi giúp con trai kéo móc banh ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT