“Ồ.” Vừa nghe giọng điệu của sư muội, Liễu Tĩnh Vân cũng đoán được chuyện gì rồi.
“Đàn chị biết sao?” Hà Hương Du quan sát biểu cảm vi diệu trên mặt đàn chị.
“Đúng vậy. Cậu ta là đồng hương của chị, bạn học của cảnh sát Hồ.” Liễu Tĩnh Vân nói. Bạn trai cô, cảnh sát Hồ, thường xuyên nói với cô rằng, có bệnh thì thà tìm cô khám còn hơn tìm hai người bạn học bác sĩ ngoại khoa kia.
Vấn đề là cô ấy chỉ là bác sĩ khoa gây mê, sở trường không phải khám bệnh cho người khác.
“Đàn anh Hoàng và đàn anh Chu thích nói anh ấy. Vì dạ dày anh ấy không tốt lắm. Anh ấy ở cục thành phố, làm án lớn, có thời gian hạn chế. Đôi khi bận vụ án lớn cả ngày lẫn đêm, đi ra ngoài chạy việc thì căn bản không có thời gian ăn cơm đúng giờ. Cho nên khi anh ấy đến tìm các đàn anh khám bệnh, các đàn anh đã góp ý cho anh ấy.”
“Góp ý gì?”
“Làm nội soi dạ dày, nội soi đại tràng, siêu âm B, trước tiên kiểm tra toàn thân một lượt đã. Kiểm tra xong, nếu không uống thuốc đúng giờ, không có tính tự giác, nhất thiết phải cân nhắc nhập viện tĩnh dưỡng một thời gian. Anh ấy nghe xong đương nhiên không chịu. Nghĩ sếp anh ấy quanh năm dạ dày không tốt cũng không dám xin nghỉ, anh ấy một người trẻ tuổi bị chút bệnh dạ dày mà làm quá trọng đại như vậy sao? Cho nên các đàn anh bắt đầu hù dọa anh ấy, nói anh ấy còn như vậy, ngày nào đó làm ung thư dạ dày ra thì cắt bỏ toàn bộ dạ dày. Quay đầu lại anh ấy hỏi chị, nói bác sĩ có phải đều như vậy không? Em bảo chị trả lời anh ấy thế nào.” Liễu Tĩnh Vân nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play