Nhìn thấy ba cô sư muội sợ đến tái mét mặt, Tào Dũng vỗ vai người bạn học cũ: “Được rồi, đừng cười nữa.”
Các thầy cô chuyên nghiệp làm gì để ý chuyện đó, chỉ là thấy bệnh nhân và Tạ Uyển Oánh nói giống nhau, là do gây tê chưa hoàn toàn, đầu óc còn hơi mơ hồ. Nghe xong chỉ thấy buồn cười.
Nhịn cười đến méo mặt, Chu Hội Thương ngẩng đầu hỏi Tạ Uyển Oánh: “Em là cái ông trời đó phải không?” 1
“Ông trời?” Tạ Uyển Oánh nghe không hiểu.
“Em nói gì với Phó bác sĩ vậy? Có phải em nói với anh ấy là muốn tìm ngược lên trên không?”
Cách đó vài bước là văn phòng.
Phó Hân Hằng đang pha trà nhìn về phía Thường Gia Vĩ đang dựa vào cạnh cửa như thể đang nghe ai đó nói chuyện, nói: “Đừng có lén lút ở đó. Văn phòng của tôi không phải là nơi để cậu nghe lén người khác nói chuyện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play