Cùng lúc mọi người vừa dứt lời, đàn anh Tào xoay người lại, dùng ánh mắt của một bác sĩ chuyên môn quan sát tình trạng của ba đàn em.
Bác sĩ Ngụy gợi ý: “Có cần gọi xe cứu thương đưa các em ấy đi không?”
“Không cần đâu!” Tạ Uyển Oánh cùng hai người kia vội vàng xua tay từ chối: “Như thế thì khoa trương quá. Về bệnh viện lại bị người ta cười chết mất.”
Bác sĩ Ngụy lập tức tránh sang một bên. Liễu Tĩnh Vân và Hà Hương Du liền đẩy đàn em ra phía trước: “Em nói chuyện với đàn anh Tào đi.”
Hai chị đã sớm nhận ra — từ lần trước đàn anh Tào lái xe đưa đàn em đi — rằng đàn anh có phần mềm lòng với cô em nhỏ. Lời nói từ cô ấy là hiệu quả nhất.
Nhưng... phải nói gì bây giờ? Tạ Uyển Oánh thấp thỏm, tóc mái ướt đẫm mồ hôi. Vừa quay đầu, ánh mắt cô đã chạm phải ánh nhìn của đàn anh Tào. Trong khoảnh khắc ấy, cô chỉ muốn cúi đầu rút lui. Cô vốn không giỏi nói dối, chẳng biết làm cách nào để che giấu giúp chị hai.
Trong mắt đàn anh Tào không hề có lấy một chút dịu dàng. Ánh nhìn ấy sắc bén như ánh mắt của thầy Đàm khi cầm dao mổ — khiến cô không dám ngẩng đầu lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play