Tào Dũng vừa lái xe, vừa nghe Tạ Uyển Oánh nói chuyện điện thoại, khóe môi khẽ nhếch, không giấu được ý cười. Anh có thể tưởng tượng được cảnh Đàm Khắc Lâm như giẫm phải đá mà chính mình đặt ra – vừa buồn cười, vừa đau chân. Nghĩ đến đó, tâm trạng anh vui lên thấy rõ.
Tạ Uyển Oánh cất điện thoại, thoáng nghe thấy bên cạnh có tiếng cười khẽ, trong lòng thầm nghĩ: đàn anh Tào đúng là hay cười thật. Không biết lúc nào cũng có thể vui vẻ như thế.
Người lạc quan luôn mang đến cảm giác ấm áp như nắng nhẹ đầu xuân.
Ánh mắt cô bất giác nhìn về phía anh, dừng lại ở hai lúm đồng tiền sáng rỡ khi anh cười. Bỗng nhiên, gương mặt ấy quay sang nhìn cô đúng lúc, khiến cô vội quay mặt đi, tim đập thình thịch.
Thấy cô quay đi, Tào Dũng khẽ nhướng mày như đang suy nghĩ điều gì rồi nói:
"Khi nào em xong việc thì gọi cho anh. Anh tiện đường, đưa em về trường luôn."
"Đàn anh tiện thật không ạ?" – Tạ Uyển Oánh nhỏ giọng hỏi lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play