Khu giảng đường, bãi cỏ, sân vận động – sinh viên thích nhất vẫn là thư viện và phòng máy. Duy chỉ có điểm khác biệt, chính là sự hiện diện của những phòng giải phẫu, những truyền thuyết nửa thực nửa hư, và đôi khi bắt gặp bóng dáng áo blouse trắng bay bay trên đường.
Đến gần bệnh viện, mùi dung dịch sát trùng và mùi formalin nhè nhẹ tản ra trong không khí, dù không nghe rõ cũng đủ khiến thần kinh người nhạy cảm trở nên căng thẳng.
Hôm nay có mưa phùn lất phất, càng như khơi dậy từng sợi dây thần kinh mỏng manh trong lòng người.
Tạ Uyển Oánh cúi đầu đi một mình trong mưa, tiếng mưa rơi lộp độp vang bên tai, trong lòng thoáng dâng lên chút nỗi buồn man mác – có lẽ là dư âm của chuyện xảy ra hôm qua.
Tào Dũng đỗ xe ngoài cổng trường, từ trong xe nhìn ra xa, thấy nàng giương ô bước đi trong mưa – trông như một nhành mai cô độc nở rộ giữa khe núi. Chiếc áo len xanh lam trên người cô mang theo chút hơi lạnh, giữa làn mưa bụi nhè nhẹ, hình ảnh ấy như một bức tranh thủy mặc khiến người ta vừa muốn tiến lại gần, vừa thấy thương xót.
Tào Dũng mở cửa xe, giương chiếc dù đen lớn, bước nhanh về phía cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT