“Cuộc sống này thật quá hạnh phúc! Đêm gió lạnh gào thét như vậy, một bát canh thật sự làm cả người đều ấm lên!” Lý lão tứ vội vàng lại múc một bát: “Lát nữa đừng nói tuần tra, ngay cả đi trên núi đi vài vòng, ta cũng không sợ.”
Thôi đại phu mặt đầy đau lòng, cười mắng: “Ngươi chậm một chút uống, đây là dược thiện! Bụng lợn rừng có thể giải độc, canh gà bổ thân thể, còn thêm vào mấy vị dược liệu, đều là đồ tốt nhất! Ngày thường ngay cả ở đại tửu lầu cũng không chắc gặp được, huống chi là vào lúc như thế này!”
“Phải không?” Lý lão tứ nghe nói, chẳng những không thả chậm tốc độ, ngược lại còn giật một bát nữa: “Vậy ta càng phải uống nhiều một chút, dưỡng tốt thân thể, ta còn phải lên núi tiếp tục săn lợn rừng cho Đường Bảo Nhi!”
Thôi đại phu tức đến trợn mắt, cũng giật một bát, Cẩu Thặng Nhi và Trụ Nhi không hé răng, nhưng ăn cũng không chậm.
Cuối cùng, một chậu canh thịt và năm cái bánh bao bị gió cuốn mây tan đều chia cắt sạch.
Hai lớn hai nhỏ nằm trên giường đất nóng, ôm bụng rên hừ hừ, thật là no đến hạnh phúc!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play