Lý Nhị gia gia từ trong hang động ra, nghe rõ ngọn ngành cũng tức đến mặt mày xanh mét, ông cũng không để mặt mũi cho nhà Đường lão thái, cao giọng hô: “Đường lão nhị, Đường lão tam! Các ngươi đừng giả chết, mau đem thằng nhãi con này về! Tưởng làng Đường Gia chúng ta dễ nói chuyện, liền phái một đứa trẻ lại đây chiếm lợi à! Tâm địa trên đời này, có phải đều bị cả nhà các ngươi chiếm hết rồi không?”
“Vốn dĩ các ngươi không gây sự, chúng ta cũng không muốn để ý, còn có thể giả vờ thái bình không có chuyện gì. Nhưng bây giờ các ngươi không biết xấu hổ, chúng ta cũng chẳng cần phải nể nang.”
Dứt lời, ông quay sang những người dân làng gần xa đang xem náo nhiệt, chắp tay nói thêm.
“Các vị bà con làng xóm, hôm nay ta nói nhiều vài câu, vốn dĩ Đường Đại Dũng của làng Đường Gia chúng ta lập được quân công, được phong làm tướng quân, đây là một chuyện tốt! Nhưng cả nhà họ vong ơn bội nghĩa, vì trèo cao mà vứt bỏ người vợ cả hiếu kính mẹ già, quán xuyến gia đình nhiều năm cùng con thơ, thật sự làm người ta thấy lạnh lòng. Chúng ta xem không đành, giúp ra mặt, để Đường Đại Dũng và vợ cả hòa ly. Cả nhà Đường Đại Dũng cũng dọn đến kinh đô hưởng thụ vinh hoa phú quý. Chắc hẳn, chuyện này mọi người cũng đều nghe nói rồi?”
Có người gật đầu theo, phụ họa nói: “Nghe nói rồi, lúc đó trong thành bàn tán một thời gian, rất nhiều người đều biết.”
Lý Nhị gia gia thở dài: “Theo lý mà nói việc này cũng coi như đã qua, ai về nhà nấy sống yên ổn là được. Nhưng nhà Đường Đại Dũng thật sự quá đáng, đều là người cùng tộc họ Đường, họ phát đạt, các tộc nhân một hạt gạo cũng không thấy! May mắn thôn chúng ta làm giá đỗ bán giá đỗ, cuối cùng tìm được kế sinh nhai miễn cưỡng qua ngày.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT