Trời chưa sáng đã phải lăn lộn, đoàn người di dời cứ đi mãi cho đến khi mặt trời lặn sau ngọn núi phía tây mới dừng lại.
Tính ra, mọi người đã đi liền một mạch hơn bốn canh giờ.
Giống như nhà họ Đường có xe trượt tuyết ngựa kéo thì còn đỡ, những nhà đẩy xe cút kít, thậm chí gánh gồng thì thảm rồi, vừa nhận được lệnh hạ trại, hơn nửa số người đã ngã vật ra tuyết, mệt đến không mở nổi miệng nói chuyện.
Mà những người đàn bà trong nhà lúc này, lại thể hiện ra nghị lực phi thường, cố gắng chống đỡ đôi chân mỏi nhừ, chạy vào khu rừng bên cạnh nhặt củi, mau chóng nhóm lên một đống lửa trại, để người già trẻ con có thể sưởi ấm, lại càng có thể đun chút cháo nóng và nước ấm, làm cả nhà đều ấm người.
Giống như nhà họ Lý con cháu đông, sức lao động cũng nhiều, lại còn ra tay chặt thêm một ít cành cây lớn về, dựng thành khung tam giác, phủ tấm vải dầu mang từ nhà đi lên, thế là thành một túp lều đơn sơ, tuy cũng không ấm áp hơn bao nhiêu, nhưng ít nhất có thể chắn được gió bắc.
Lúc trời tối hẳn, khi trời đất một mảnh đen như mực, những đống lửa trại của cả đội ngũ như những vì sao, từng mảnh từng mảnh, lấp lánh.
Quân tốt của vệ sở rất tận tụy, thỉnh thoảng có người cưỡi ngựa đi lại trước sau đội ngũ, lớn tiếng hét mọi người chú ý phòng cháy, không được đốt hành lý, đốt rừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT