Nhưng Đường Điềm thật sự không có thời gian nghe nương dạy bảo, chỉ có thể nhanh chóng lảng sang chuyện khác.
“Nương, Điền tiên sinh nói danh sách di dời không có cách nào sửa đổi, nhà chúng ta nhất định phải đi biên ải. Trên đường phải dùng không ít đồ, người mau ở chỗ Liêu bá bá lựa chọn một chút. Con ra kho sau xem có đồ gì dùng được không.”
Liêu chưởng quỹ nhớ lại lần trước, lập tức hiểu ý, cười hô: “Phải đó, Đường tẩu tử, ở nhà tiết kiệm, ra ngoài chi tiêu, nhưng phải chuẩn bị nhiều đồ.”
Dứt lời, ông gọi tiểu nhị ra tiếp đón, sau đó theo Đường Điềm vào kho ở sân sau.
Đường Điềm thu lại nụ cười, lại lấy ra một tờ giấy ghi bí quyết làm giá đỗ, trực tiếp nhét vào tay Liêu chưởng quỹ.
“Liêu bá bá, vừa rồi ngài có lẽ cũng đã nhìn ra, nhà chúng con bị ép di dời đến biên ải, là do đám sói mắt trắng nhà họ Đường hãm hại. Con không muốn để chúng vừa lòng thỏa ý!”
“Đây là bí quyết làm giá đỗ, trước đó đã cho Điền sư gia một bản, ông ấy sẽ bán ở huyện Thái Tới. Bản này… con định tặng cho công tử các ngài, ngài ấy cứ việc mang về kinh đô làm ăn. Kinh đô phồn hoa, lắm kẻ lắm lời, một tháng ít nhất cũng thu về trăm lượng bạc. Nhưng con có một yêu cầu, đó là nhờ công tử nhà ngài giúp nghĩ cách…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT