Mấy hôm nay trời lại đổ thêm một trận tuyết, tuy không lớn, nhưng đường đất vốn đã khó đi, nay kéo xe lại càng thêm vất vả.
May mắn là Lý Kim và Lý Đồng được ăn mấy bữa no, sức khỏe hơn trước nhiều, lại đi đã quen đường, nên dễ dàng tránh được những ổ gà, hố sâu trên lối đi.
Đường Điềm được tam nãi nãi ôm vào lòng, nàng cười hì hì đáp lời Lý Nhị gia gia.
“Nhị gia gia, bên vệ sở có phải nuôi rất nhiều chiến mã không ạ?”
“Đúng vậy, chừng bảy tám trăm con. Đậu nành mà nhà chúng ta đổi về, vốn là dùng để nuôi ngựa.”
Lý Nhị gia gia đã chứng kiến gia đình họ Đường đi lên từ hai bàn tay trắng, nên ông quá rõ Đường Điềm thực chất mới là nửa người chủ của gia đình này. Vì vậy, ông trước nay chưa từng xem cô bé như một đứa trẻ thực sự.
Cho nên, lúc này, ông cũng không nói qua loa, vừa đi vừa hỏi: “Đường Bảo Nhi thích ngựa à, muốn học cưỡi ngựa hay là muốn mua ngựa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT