Tam nãi nãi thở phào một hơi dài, vịn tay Lý Thu Sương đứng dậy, lau nước mắt cười khổ: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, ngày nào đó ta có nhắm mắt, đến chỗ Diêm Vương gia xếp hàng, cũng bớt đi một tội!”
“Tam nãi nãi nói sai rồi, ngài tốt như vậy, Diêm Vương gia dễ gì mà nhận! Con còn mong ngài che chở cho làng Đường Gia chúng ta thêm mấy năm nữa kia!”
Đường Điềm cười hì hì nói đùa, đỡ bà cụ ngồi xuống.
“Con bé này miệng lưỡi thật ngọt ngào!”
Tam nãi nãi lấy tay áo lau khóe mắt, rồi vỗ nhẹ lên đầu Đường Điềm, cảm khái nói: “Đúng là đứa trẻ ngoan, tam nãi nãi cũng được hưởng phúc lây các con.”
Đường Xuyên vội vàng đưa đũa cho các bậc bề trên, Lý Thu Sương nhanh tay múc canh củ cải, lần lượt đưa đến trước mặt mọi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play