Ngày thứ ba, Đường lão thái xách theo cây cải trắng, định vòng qua đại viện, trực tiếp đến ngoài ruộng tìm Lý Thu Sương.
Đáng tiếc bà ta rẽ xuống con đường nhỏ, Đường tam nãi nãi đã chống gậy chờ ở đó. Hơn nữa phía sau lão thái thái còn có hai binh lính đứng, bà ta muốn liều một phen cũng không được…
Đường lão thái tức giận dậm chân, hận không thể trời giáng sấm sét, mau chóng tiễn cái lão yêu tinh này đi.
Nếu ông trời có mắt, sợ là người đầu tiên bị tiễn đi chính là bà ta, cũng không biết bà ta lấy đâu ra tự tin.
Cứ như vậy, hai vị lão thái thái, một người giống như con gián đánh không chết, cả ngày đến nhảy nhót vài cái, một người tựa như thiên lý nhãn thuận phong nhĩ, canh giữ cửa nhà kín như bưng!
Thoáng chốc đã năm sáu ngày trôi qua, ngô ngoài ruộng đã được thu hoạch hoàn toàn, những bắp ngô vàng óng được phơi khô, chất lên xe đưa đến kho của quân doanh, thân ngô dùng dao cầu cắt nát, cho ngựa và bò ăn.
Trên bờ ruộng thẳng tắp chỉ còn lại những gốc ngô cao nửa thước, đợi đến mùa xuân sang năm, đào lên, gõ sạch đất, còn có thể làm củi đun nấu cơm…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT