Hoàng thượng nghe vậy nhướng mày, suy nghĩ một lát rồi hỏi thái giám tổng quản: “Biên quan có tấu chương nào đưa tới không?”
Thái giám tổng quản vội cong lưng đáp: “Thưa vâng, Hoàng thượng. Mấy ngày nay vì nạn lụt ở Giang Nam, ngài mất ăn mất ngủ, đã lâu không được nghỉ ngơi đàng hoàng. Lão nô thấy tấu chương từ biên quan đưa tới không có dấu hiệu khẩn cấp, nghĩ là tấu chương thỉnh an, nên để sang một bên, định chờ ngài rảnh rỗi mới xem.”
Dứt lời, hắn vội vàng tìm kiếm, lấy ra một quyển tấu chương thật dày.
Hoàng thượng mở ra, cẩn thận xem từ đầu đến cuối, sắc mặt liền hoàn toàn thư thái.
“Tốt, tốt! Hoàng thúc không hổ là người trấn thủ biên quan nhiều năm, quả thực đã trông coi kỹ lưỡng ruộng lương thực năng suất cao. Như vậy, dù ngoại tộc Thiết Lặc có thèm muốn cũng không đáng sợ.”
Lưu viện trưởng và mọi người thở phào một hơi, tuy rằng mong Hoàng thượng sẽ cho trồng loại lương thực mới này ở biên quan, nhưng chuyện này đã không phải là việc họ có thể xen vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT