Hoàng thượng vừa nghe Lưu đại học sĩ tâu bày, lúc này lại hỏi: “Lưu viện trưởng, đây là đệ tử chân truyền của ngươi, nghe nói có bản lĩnh nhìn một lần là nhớ? Vốn dĩ đây là tài năng trời cho trăm năm khó gặp, thế mà nay lại xuất hiện liên tiếp, thật khiến người ta kinh ngạc.”
Lưu viện trưởng vội đáp: “Bẩm bệ hạ, Đại Tề địa linh nhân kiệt, bệ hạ lại anh minh thần võ, tự nhiên là nhân tài lớp lớp xuất hiện!”
Hoàng thượng được tâng bốc một câu, đương nhiên vui mừng.
Đường Xuyên lại quỳ xuống dập đầu: “Học sinh Đường Xuyên, khấu kiến Hoàng thượng, khấu kiến Thái tử điện hạ. Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế, Thái tử điện hạ thiên tuế thiên thiên tuế!”
“Đứng lên đi, là một đứa trẻ ngoan!” Hoàng thượng thuận miệng khen một câu, rồi hỏi: “Nghe nói nhà các ngươi có được một loại trà ngon, mấy ngày nay đã lan truyền khắp kinh đô?”
Đường Xuyên cúi đầu đáp: “Thưa vâng, Hoàng thượng. Nhà chúng con cũng là tình cờ phát hiện một gốc cây trà trong núi sâu, muội muội nhà con bướng bỉnh, nhờ người chế biến lá trà, không ngờ hương vị rất ngon, bèn mang biếu lão sư nhấm nháp. Lão sư yêu thích, lại giới thiệu cho người khác, nên dần dần cũng có chút danh tiếng.”
Dứt lời, hắn nhìn ra ngoài đại điện, Diêu Hằng lập tức ra hiệu cho tiểu thái giám bưng chiếc hộp nhỏ dâng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play