Ba phần?
Diêu Hằng và mấy người hít một hơi, năm đó họ cũng coi như chăm chỉ, thiên phú tốt, nhưng cũng không dám nói đã đọc quá ba phần sách trong Tàng Thư Lâu. Bởi vì Tàng Thư Lâu của Lộc Sơn thư viện được xưng là nơi có nhiều sách nhất Đại Tề!
“Tiểu sư đệ thiên phú trác tuyệt như vậy, thật đáng mừng!”
Mấy người còn lại cũng theo đó khen ngợi: “Lộc Sơn chúng ta vạn hạnh, có được lương tài này!”
“Chẳng trách thầy vui mừng như vậy, tiểu sư đệ thật sự là hạt giống đọc sách trời sinh!”
Đường Xuyên vội vàng hành lễ với vài vị sư huynh, vẻ thân thiết mang theo vài phần ngượng ngùng, đáp: “Các sư huynh quá khen! Có lẽ là do con nhập môn cuối cùng, thầy không tránh khỏi yêu thương hơn một ít, mới cất nhắc như vậy. Con dù đọc không ít sách, cũng phần lớn là nuốt chửng cả quả táo, qua loa đại khái, không bằng các sư huynh học thức uyên bác, căn cơ vững chắc.”
Nhị sư huynh Ngụy Xuân là ngự sử, phàm là chú trọng chứng cứ, lúc này cũng không nhịn được mang ra vài phần. Hơn nữa ông tự nhận lúc đọc sách cũng phi thường khắc khổ, không ít lần cày nát Tàng Thư Lâu, liền muốn thử xem bản lĩnh của tiểu sư đệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play