Đường Xuyên một giấc này ngủ đến sáng sớm ngày thứ hai, hoàn toàn bù lại tinh thần và sức lực đã tiêu hao, hắn nghe thấy động tĩnh trong sân liền vội vàng đẩy cửa đi ra ngoài.
Cẩu Thặng là người đầu tiên chạy tới, cười hì hì hỏi: “Công tử, có phải muốn rửa mặt không?”
Đường Xuyên gật đầu, nhìn mẹ đang nhíu mày, lại không thấy em gái: “Nương, Đường Bảo Nhi đâu?”
Lý Thu Sương thở dài, dở khóc dở cười đáp: “Con bé đó ý tứ lắm, tối hôm qua cứ nói có việc, phải về thôn một chuyến, giành lúc cổng thành chưa đóng liền chạy đi. Ta còn tưởng nó ngủ sớm, kết quả vừa rồi mới biết…”
Đường Xuyên vội vàng nói đỡ cho em gái: “Nương, Đường Bảo Nhi thông minh mà, hơn nữa bên cạnh nó cũng có người đi theo, người đừng lo lắng.”
“Ta thì không lo lắng, chỉ là tức giận đứa nhỏ này, có việc gì gấp mà không thể từ từ. Ngày kia là niêm yết bảng rồi!”
“Nương, con nhất định có thể thi đỗ. Đường Bảo Nhi có ở đây hay không cũng không sao, người không cần không yên lòng. Phỏng chừng Đường Bảo Nhi cũng biết điểm này, cho nên mới về thôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play