Đường Điềm gật đầu, đưa ra một biện pháp tốt hơn.
“Không cần hai vị phải đi một chuyến đến Quân trấn, đợi con trở về lần nữa, sẽ dùng chum lớn dời mấy cây hoa màu về đây, hai vị tận mắt nhìn chúng lớn lên và chín thì sẽ rõ ràng hơn.
“Mặt khác, nhà chúng ta vì cung cấp giá đỗ và đậu hũ cho quân biên ải, nên đi lại với trong quân rất thường xuyên quen thuộc, đây cũng là nguyên nhân con trồng lương thực mới ở Quân trấn. Khoảng hai tháng nữa, hoa màu mới sẽ khác với các loại hoa màu còn lại, nếu có người tò mò, con sẽ từ doanh trại triệu tập thêm một ít lính cũ đến giúp trông coi.
“Chẳng qua, đến mùa thu dâng lương thực lên, làm thế nào để giúp đỡ đại ca ta nhiều hơn, thì phải làm phiền hai vị gia gia giúp đỡ mưu hoạch.
“Nếu ngoài việc này ra, còn có thể xin cho mẹ ta một cái cáo mệnh phong hào thì càng tốt. Chúng con không muốn mẹ ta bị người khác bắt nạt, càng không muốn nhìn thấy nàng phải cúi đầu trước một công chúa ngoại tộc!”
Nói đến câu cuối cùng, sự tàn nhẫn thoáng qua trong mắt cô bé, khiến Lưu viện trưởng và Phong tiên sinh kinh hãi, vội vàng an ủi.
“Con yên tâm, anh trai con đã bỏ lỡ kỳ thi huyện năm trước, theo lý thuyết là không có tư cách để trực tiếp thi viện sĩ vào mùa thu năm nay, nhưng ta thân là viện trưởng Lộc Sơn, mỗi năm đều có tư cách đề cử học sinh ưu tú thi với thân phận thường dân. Như vậy anh trai con cũng sẽ không trì hoãn kỳ thi hương vào mùa đông, nếu không có gì bất ngờ, đến lúc ăn Tết, anh trai con chính là cử nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT