Nhà họ Đường rõ ràng đã nhìn ra ý nghĩ và sự quẫn bách của hắn, chủ động kéo hắn một phen, để hắn cùng làm ăn giá đỗ, kiếm chút tiền bạc. Nhưng lại cố tình cẩn thận bảo vệ lòng tự trọng của hắn, ngược lại nói thành tìm hắn giúp đỡ!
“Tẩu tử, cái đó… cảm ơn các vị! Ta bị nha môn đuổi việc, không còn việc làm. Các vị chịu cho ta cùng bán giá đỗ, ta đã cảm kích lắm rồi, không cần giữ thể diện cho ta. Ta bây giờ chỉ là một kẻ lang thang, nào có thể diện gì!”
Tôn Bình đỏ hoe cả vành mắt, có chút nghẹn ngào.
Lý Thu Sương không biết khuyên thế nào, Lý lão tứ lập tức đáp: “Ai, Tôn huynh đệ cũng đừng nói như vậy! Chúng ta quả thực không quen thuộc thành tây, đang trông chờ huynh giúp dò đường đây. Lại nói, Xuyên ca nhi hôm nọ còn dạy ta một câu, chớ khinh thiếu niên nghèo. Bây giờ có chút không như ý, chẳng sợ gì cả, chỉ cần chân thành kiên định mà sống, chắc chắn sẽ tốt lên thôi!”
“Đúng vậy, đúng! Chuyện của huynh có đáng gì đâu, Tôn huynh đệ. Huynh xem cả tộc Đường gia chúng ta từ kinh đô dời đến đây, suýt nữa chết cả trên đường, bây giờ chẳng phải cuộc sống cũng rực rỡ đó sao.”
“Đúng là đạo lý đó, chúng ta còn trẻ, không thiếu sức lực, gắng làm mấy năm, đảm bảo thăng quan phát tài!”
Người trong thôn cũng sôi nổi mở miệng khuyên bảo, vừa cười đùa lại vừa cổ vũ, làm trong sân vô cùng náo nhiệt, cũng làm Tôn Bình nở được nụ cười…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT