Thẩm lão Thất đuổi theo, đưa cho hắn một túi giấy dầu, sau đó mới cười hì hì cùng mọi người tìm một doanh trướng trống để tán gẫu.
Trần Hoành vừa đi vừa mở túi giấy dầu, phát hiện bên trong là bốn cái bánh bao thịt trắng trẻo, mập mạp, thơm ngào ngạt. Hắn khựng chân một lát rồi bước về phía soái trướng.
Vương gia hiếm khi chợp mắt được một lát, vừa mới dậy, uống một ngụm trà. Nghe nói Trần Hoành tới, hắn còn đang thắc mắc, kết quả Trần Hoành vào lều trại liền dâng lên cho hắn bốn cái bánh bao thịt.
Đợi đến khi nghe nói lai lịch của mấy chiếc bánh bao thịt, Vương gia liền vừa uống trà vừa ăn hai cái, tâm trạng cũng rất tốt.
Tuy rằng hắn cũng biết nhà họ Đường sẽ không bạc đãi đám lính già, nhưng cẩn thận chu toàn đến thế này vẫn là ngoài dự liệu của hắn! Một gia đình trọng tín nghĩa lại có tình có nghĩa như vậy, thật sự hiếm có!
“Sau này nhà họ Đường lại đến xin người, có thể yên tâm cho thêm một ít.” Vương gia thở dài, đưa hai cái bánh bao thịt còn lại cho Trần Hoành, dặn dò: “Những người lính già này theo bổn vương chịu không ít khổ cực, dù tàn tật cũng không được chăm sóc tử tế. Nếu có thêm nhiều nơi tốt như nhà họ Đường, lòng bổn vương cũng có thể thanh thản hơn một chút.”
Trần Hoành hành lễ vâng dạ, hiếm khi lanh miệng một lần, khuyên giải: “Vương gia yên tâm, đậu hũ của nhà họ Đường không tồi, sau này tất nhiên sẽ không chỉ bán ở quân trấn chúng ta, nếu đưa đến phủ Mặc Trì hay thậm chí là kinh đô, chỉ sợ sẽ cần càng nhiều nhân lực hơn. Đến lúc đó, các huynh đệ già ở hậu cần doanh đều có chốn đi về!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT