“Hạnh Hoa ngốc, ta sao lại không biết nàng muốn rời nhà, sống cuộc sống của riêng mình? Đại ca và đại tẩu đi bên quân trấn là để trông coi xưởng đậu hũ cho Thu Sương tỷ, việc này quả thực không tệ, không mệt lại bớt lo.”
Lý lão tứ cười hì hì, liệt kê ra rất nhiều lợi ích của việc dọn đến quân trấn, làm Hạnh Hoa càng thêm bực bội, tay sờ lên eo hắn, định dùng ra nhị chỉ thiền!
“Vậy huynh còn không tranh thủ? Chạy đến đây nói mát làm gì! Huynh cả ngày ở bên ngoài chạy, căn bản không biết ta ở nhà sống thế nào! Nương động một chút là mắng chửi, nấu cơm nhiều thêm mấy hạt gạo lứt cũng phải lải nhải ta nửa ngày! Cùng một bàn ăn cơm, bát của các huynh và bọn nhỏ đều là cháo đặc, bát của ta và các tẩu tử lại có thể soi bóng người! Đồ không có lương tâm, căn bản không biết ta nghẹn khuất thế nào!”
Lý lão tứ cũng không dám đùa nữa, vội vàng xin tha.
“Vợ à, vợ à, ta sai rồi! Ta biết nàng ở nhà vất vả, cũng biết nương không dễ ở chung. Nhưng ta không phải luôn mang đồ ăn ngon cho nàng sao? Đường Bảo Nhi cho ta bánh bao thịt và điểm tâm, ta một cái cũng không thừa đều mang về cho nàng!”
“Còn nữa, ta chính là cữu cữu thân thiết nhất của Đường Bảo Nhi! Đường Bảo Nhi đã sớm nói với ta rồi! Mối làm ăn đậu hũ không thể chỉ bán ở bên quân trấn, Mặc Trì phủ cũng phải mở rộng! Đến lúc đó, bên Mặc Trì phủ này chính là ta phụ trách!”
Hắn theo bản năng nhìn ra cửa, càng đè thấp giọng nói: “Đường Bảo Nhi và Thu Sương tỷ dường như cố ý muốn mở tửu lầu ở Mặc Trì phủ, đến lúc đó để ta làm chưởng quỹ. Ta khẳng định sẽ mang theo nàng và con, chúng ta có thể dọn đến Mặc Trì phủ ở. Gần đây ta thường về muộn, chính là đang cùng Tứ Quý Xuân lôi kéo làm quen, trộm học bản lĩnh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play