Đường lão thái còn đang ngẩn người, thì dân làng đã bắt đầu xì xào bàn tán.
“Đúng thế, đúng thế! Lúc này mới nhớ mình là nãi nãi của người ta, chứ lúc dọn nhà, một cọng cỏ cũng không chừa lại, sao không nghĩ đến bọn nhỏ không có cái ăn cái uống, liệu có chết đói chết rét không!”
Ngũ thẩm tử lên tiếng phụ họa, giọng điệu đầy vẻ kỳ quái, hả hê vô cùng.
Đám người Khang đại tẩu tử cũng không chịu kém cạnh.
“Ngũ thẩm tử nói phải, rõ ràng nha môn đã phán, sân nhà họ Đường thuộc về Thu Sương tẩu, thế mà người ta hay thật, chỉ để lại bốn bức tường với cái nóc nhà! Còn sạch sẽ hơn cả cường đạo cướp bóc!”
“Chà, đó là tại cái nóc nhà khó dỡ quá, nếu không thì nóc nhà cũng bị lấy đi rồi. Kinh đô nhiều chỗ tiêu tiền, người ta mà, tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy!”
“Trên đời này làm gì có người nãi nãi và thúc thúc nào nhẫn tâm đến vậy, e là kẻ thù cũng chỉ đến thế là cùng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT