Sáng sớm, ánh mặt trời có phần dịu dàng hơn so với mùa đông, khi chiếu xuống mặt đất, những bông sương trắng giật mình, bất giác tan đi một chút.
Lý lão tứ dậy sớm đi nhà xí, vừa mở cửa đã thấy cha già đang đi đi lại lại trong sân, theo bản năng rụt cổ lại, nhanh chóng đoán xem mình có phải lại phạm lỗi gì không.
Không ngờ, ông cụ lại liếc hắn một cái xem thường, quát lớn: “Nửa đêm đi trộm đồ à, làm gì mà co đầu rụt cổ thế? Nên làm gì thì làm đi, ăn cơm xong đi thông báo từng nhà cho ta, những người chủ gia đình đến chỗ tam bá nương của ngươi nói chuyện!”
Lý lão tứ dụi dụi mắt, không nhịn được oán giận: “Cha, mọi người cả ngày đã bận chết rồi, sao cha cứ tìm việc thế?”
Lý Nhị gia gia tức đến nỗi cởi đế giày ra định đánh: “Thằng nhóc chết tiệt, ngươi có phải tìm đòn không? Không có việc gì ta có thể tìm mọi người nói chuyện sao? Là chuyện làm ăn giá đỗ, phải lập quy củ!”
“Ai da, cha, con sai rồi, sai rồi!” Lý lão tứ co được dãn được, vội vàng xin tha: “Con đi báo tin cho các nhà ngay đây!”
Nói xong, hắn liền chuồn khỏi nhà, cơm sáng cũng không ăn. Dù sao lát nữa cũng phải vào thành giao giá đỗ, đi theo Đường Bảo Nhi ăn chực một bữa là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play