Con đường phía trước có ít vật biến dị hơn rất nhiều, trên mặt đất toàn là xương vụn của động vật, thỉnh thoảng còn có mấy mảnh xương sọ người còn nguyên vẹn rơi xuống, đường đi vô cùng chật hẹp, chỉ đủ cho một chiếc xe đi qua, hai bên đường toàn là những dãy nhà xi măng xếp san sát nhau gần như không có khe hở.
Mấy con ấu trùng của loài sâu Amilo gào thét chui ra từ trong đống xương vụn, lớp da khô héo nhăn nheo, rồi lại rất nhanh ẩn mình vào trong lòng đất ẩm ướt biến mất không thấy tăm hơi.
“Con đường ở đây không ổn.” Tư Ân Viễn nhíu mày.
Đây là ngày thứ ba bọn họ ra ngoài, theo lý mà nói chỉ cần đi vòng qua một thị trấn nhỏ nữa là có thể nhìn thấy ngôi trường trung học đó.
Quý Tửu bám vào cửa sổ xe nhìn ra ngoài, có chút ghét bỏ: “Mùi tanh nồng quá.”
Quan Âm dùng cánh tay thứ tư đuổi đi một con ấu trùng của loài sâu Amilo: “Loài sâu này lúc còn nhỏ thường thích ký sinh trong những xác chết ẩm ướt, ở đây chỉ có xương, sao lại nhiều sâu như vậy.”
Khi xe tăng tốc về phía trước, mùi tanh vẫn luôn quanh quẩn bên mũi không hề tan đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play