Tiếng khóc vô cùng yếu ớt, nhỏ nhẹ, nếu không phải người thức tỉnh có thính giác tốt, thì người qua đường rất khó phát hiện.
Quý Tửu tò mò đi theo tiếng khóc, vốn tưởng ở một nơi âm u thế này sẽ nhìn thấy thứ gì đó kích thích, đến gần mới phát hiện ra chỉ là một bà lão mặc váy trắng giản dị đang khóc thút thít dưới trăng.
Tai bà lão không còn tốt, mãi đến khi Quý Tửu đi đến trước mặt bà mới hoảng hốt nhận ra có người đến, vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, tôi đi ngay đây.”
Sau khi trời tối, tất cả tín đồ sơ cấp đều không được ở lại giáo hội, cần phải tự mình rời đi.
Quý Tửu nghiêng đầu: “Tại sao bà lại khóc?”
Lời nói và ánh mắt như trẻ con này khiến bà lão ngẩn ra một lúc, rồi cười cười: “Vì tôi quá nhớ con mình, chỉ cần tôi ở đây cầu nguyện, Thánh Ân Chủ sẽ bằng lòng cho con tôi nhìn thấy tôi.”
Ánh mắt Quý Tửu càng thêm nghi hoặc: “Con của bà chết rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT