Tư Ân Viễn: ...
Nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng thật sự không nhịn được nữa, anh đưa tay ra chọc chọc vào cái má phúng phính của cậu.
Quý Tửu: “Ưm?”
Cậu chớp chớp đôi mắt ngấn nước, rồi quay người lại theo phản xạ giữ đồ ăn, nhét hết chỗ vỏ còn lại vào miệng và nuốt xuống.
Cảm giác từ ngón tay truyền đến rất mềm mại, Tư Ân Viễn như không có chuyện gì xảy ra mà thu tay về: “Lần sau không được chạy lung tung.”
Quý Tửu ôm mặt: “Vâng ạ.”
Trông cậu rất cảnh giác, chắc chắn không thể để Tư Ân Viễn được voi đòi tiên nữa.
Trong tính cách của Tư Ân Viễn vốn tồn tại chút yếu tố xấu xa, nên khi thấy dáng vẻ xù lông này của thanh niên lại càng muốn trêu chọc hơn. Ánh mắt anh dừng lại ở quầy canh nóng rồi hỏi: “Muốn uống canh à?”
“Muốn!” Mắt Quý Tửu sáng lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play