"Ồ, cuối cùng thằng nhóc này cũng trở lại bình thường rồi." Triệu Chính Nghiệp nghe được Triệu Phi Bằng gọi mình, vội vàng đi về phía Triệu Phi Bằng giải thích: “Các đồng chí, không sao đâu. Phi Bằng đã trở lại bình thường rồi, khi cậu ấy trở lại bình thường thì sẽ không đánh người vô cớ nữa.”
“Ông nội cháu nói đúng, bình thường chú Phi Bằng đối xử với mọi người rất tốt.”
Để chứng minh lời nói của mình là đúng, Triệu Chân còn chạy về phía Triệu Phi Bằng, sau đó bị Triệu Phi Bằng nhấc lên, ngồi lên cổ Triệu Phi Bằng.
Mọi người nhìn vào sự kết hợp của Triệu Phi Bằng và Triệu Chân, mặc dù sự tương phản rất lớn nhưng họ lại cảm thấy ấm áp và hài hòa đến khó hiểu.
Triệu Chính Nghiệp đứng bên cạnh Triệu Phi Bằng, vỗ mạnh vào ngực Triệu Phi Bằng, trấn an mọi người: “Mọi người thật sự có thể yên tâm, khi nào không phát bệnh thì tâm tính của Phi Bằng rất đơn giản. Đây chính là lý do tại sao bất kể thôn chúng ta có khó khăn thế nào thì cũng sẵn sàng cho cậu ấy một bữa ăn.”
Ông ấy lo lắng mọi người bị một số lời đồn của người trong thôn làm hiểu nhầm, đồng thời giải thích: “Một số lời đồn thổi trong thôn là do người ta cố tình lan truyền để hù dọa bọn trẻ. Mục đích là lo lắng Phi Bằng sẽ vô tình làm tổn thương bọn trẻ khi cậu ta ta phát bệnh thôi."
“Lão đồng chí, ông yên tâm, cháu tin lời ông nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT