Đỗ Hoành Nghị bị một đám người không lớn không nhỏ chỉnh đốn một trận, rồi thành thật quay lại nhà ăn ăn cháo hạt ngô.
May mắn cháo hạt ngô không bỏ muối, cũng không bỏ đường, ăn bao nhiêu cũng không vấn đề gì.
Động tĩnh ồn ào của đám người Đỗ Hoành Nghị bên nhà ăn không nhỏ, Hoàng Hưng Nghiệp cùng Vệ Lăng chưa đi bao xa đương nhiên đã nghe thấy rồi, nghe thấy cũng không tính toán, chỉ cười rồi mắng câu cái đám nhóc con này.
“Chú Hoàng, màn thầu có hơi mặn.”
Vệ Lăng thành thật đưa ra ý kiến cho Hoàng Hưng Nghiệp.
“Tôi biết rồi.” Hoàng Hưng Nghiệp lắc đầu bất đắc dĩ, chẳng phải ông ấy không biết chữ sao, nếu biết chữ, chắc chắn có thể phân biệt rõ chữ viết trên mấy cái chai lọ, cũng sẽ không đoán nhầm gia vị.
“Chú Hoàng, chú có thể học nhận mặt chữ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT