“Nếu không chúng ta đến nhà ăn ăn cơm đi?” Tiểu Trịnh do dự đề nghị, mang sói ra ngoài ăn cơm thật sự không ổn lắm.
Tiểu Trịnh biết thân phận thật sự của sói con này.
Mặc dù trông sói coi có vẻ nhỏ nhắn đáng yêu, dáng vẻ cũng nghe Tần Thanh Man nói, nhưng cậu ấy vẫn lo lắng sói con trong lúc vô ý sẽ làm người khác bị thương, dù sao đây cũng là một con sói lập được công lớn.
Hơn nữa ở thời đại này, bên ngoài chỉ có tiệm cơm quốc doanh mở, thức ăn của tiệm cơm quốc doanh có khi còn không ăn ngon như đồ ăn của bọn họ. Dù sao hiện tại không phải thập niên năm mươi, sáu mươi, hiện tại kinh tế có kế hoạch, không có kinh doanh cá thể.
“Tôi cảm thấy Tiểu Trịnh nói có lý, chúng ta đến nhà ăn ăn đi.” Tần Thanh Man cũng cảm thấy lúc này bên ngoài thật sự không có món gì ngon.
“Đồng chí Tần, cái này...” Tiểu Trịnh do dự chỉ vào sói con, cho dù là nhà ăn, sói con cũng không thể ngồi vào bàn, tốt nhất đừng để cho người khác nhìn thấy.
“Nó tên là Đô Đô.” Sở Sở bất mãn với hành vi chỉ vào sói con của Tiểu Trịnh, vừa giới thiệu vừa ôm sói con vào lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT