Chung Hinh bước ra khỏi xe, vòng ra trước mặt Tạ Hưng Hiếu, chăm chú nhìn thẳng vào mắt Tạ Hưng Hiếu, vẻ mặt như đang chờ đợi một lời giải thích.
Tạ Hưng Hiếu bị ánh mắt của Chung Hinh làm cho hoảng sợ: “Chú… Chú nói rồi mà, chú tên là Tạ Hưng Hiếu.”
Lúc này Chung Hinh đã khóc khô nước mắt, nhưng giờ những giọt lệ đó lần nữa lại lăn dò trên gò má cô:
“Sao mà cậu lại già đến thế này rồi hả Tạ Tinh Hiếu? Tuy vẫn còn đôi nét giống ngày trước, nhưng da của cậu giờ nhăn nheo và chảy xệ. Ký ức của tôi về cậu là một người rất đẹp trai, giờ thì thật là xấu xí. Đúng là tuổi già sẽ hủy hoại tất cả! Từ giờ tôi phải bắt đầu chống lão hóa thôi… Huhu!”
Tống Thiền kinh ngạc: “Con đang nói linh tinh gì thế? Mau xin lỗi chú Tạ đi, thật là bất lịch sự!”
Chung Hinh vô cùng đau lòng, tiếp tục nhìn ‘Tạ Tinh Hiếu’ rất lâu, ánh mắt đó khiến Tạ Hưng Hiếu cảm thấy không yên.
Cô hít mũi một cái, rồi nói: “Tại sao ánh mắt cậu nhìn tôi lại xa lạ đến thế? Rõ ràng cậu đã từng nói sẽ nhớ tôi cả đời mà, vậy mà giờ cậu lại quên mất! Cậu đúng là kẻ bạc tình!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play