Không cần đợi đến ba ngày, ngày hôm sau Cố Minh Trì đã tự mình lái xe đến Đào Dương.
Ngay sau đó là Bùi Đông cũng đến lấy thuốc.
Hai người đều mặc áo khoác gió, nhìn nhau trong gió lạnh, dường như không khí xung quanh càng lạnh hơn.
Thuốc được đưa lên xe rất thuận lợi, chỉ là Cố Minh Trì nhìn xe rời đi, bản thân lại không nhúc nhích.
Tô Đào thắc mắc hỏi anh ta: “Anh không đi sao?”
Cố Minh Trì kéo cao cổ áo: “Đi thăm ông ngoại tôi.”
Lý do này rất chính đáng, Tô Đào dẫn anh ta đến nơi ông cụ Cố thường đến - lớp học ngoài trời của học sinh tiểu học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT