Tô Đào thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Trọng Cao Dật vẫn cau mày:
“Bà chủ Tô, chuyện thuốc men phải làm sao bây giờ, đừng xem thường một cơn cảm mạo nhỏ, kéo dài sẽ thành bệnh nặng, dị năng của tôi cô cũng biết, chỉ có thể chữa lành vết thương ngoài da như gãy tay gãy chân, bệnh vặt như thế này không có thuốc, tôi cũng bó tay.”
Tô Đào: “Sắp rồi sắp rồi, tin tôi đi, chỉ mấy ngày nữa thôi, nhất định có thể giải quyết.”
Trọng Cao Dật mấp máy môi, cuối cùng cũng không chất vấn cô.
Anh ta đã nghe Trang Uyển nói, Tô Đào căn bản không cử người đi mua thuốc, chỉ lo xây nhà.
Không đi tìm bên ngoài, chẳng lẽ ngồi ở nhà chờ từ trên trời rơi xuống sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play