Ngày hôm sau, Dạ Cô Tinh nhận được thứ mà Mẫn Tuệ Hiền gọi là “món quà lớn”, một clip khá là nhạy cảm!

Cô chỉ nhìn lướt qua, rồi lại bấm vào dấu gạch chéo màu đỏ, tha thứ cho cô vì đã tránh né đối với mấy thứ đồ không có mỹ cảm như vậy. Ôn Hinh Nhã còn có chút đáng xem, dù sao thì cũng là cành vàng lá ngọc được cưng chiều suốt hơn 20 năm, gương mặt hay vóc dáng đều khá tốt, nhưng mà ba người đàn ông kia thì không khen nổi, một người mập như heo, mặt mũi toàn mỡ, một người thì bị hói, bị chốc đầu, tay chân lở loét, một người thì mắt đờ đẫn, nước miếng chảy dài.

Dạ Cô Tinh không thể không đánh giá cao người phụ nữ Mẫn Tuệ Hiền này hơn một chút!

Thường có câu, hổ dữ không ăn thịt con. Tuy rằng Ôn Hinh Nhã không phải là con ruột của bà ta, những ít nhiều gì thì cũng đã nuôi nấng suốt hai mươi mấy năm trời, cho dù có là vật nuôi thì cũng nên có tình cảm. Không ngờ, Mẫn Tuệ Hiền lại có thể xuống tay độc ác như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play