Không thể nghi ngờ, bài này cũng một lần là qua, sự mừng rỡ trong mắt Lâm Học Quân càng ngày càng đậm, mà vẻ mặt của Hạ Hồng cũng tràn đầy tự hào.

Thu âm xong hai bài hát, lẽ ra khi hoàn thành xong công việc rồi thì Dạ Cô Tinh phải rút lui, mà trên thực tế, cô cũng chỉ chuẩn bị mỗi hai bài hát này thôi. Tuy là khả năng cảm nhạc của Dạ Cô Tinh cực tốt, năng lực lĩnh ngộ siêu phàm, nhưng cũng không có khả năng nhìn qua nhạc phổ một lần là biết hát, có thể đạt được hiệu quả như bây giờ, là kết quả của việc cô phải luyện tập vô số lần.

Trên đời này, không có thiên tài tuyệt đối, cho dù có thiên phú dị bẩm, cũng cần ngày ngày siêng năng luyện tập, thành công của mỗi người đều không dễ dàng!

Nhiệm vụ của cô đã đại công cáo thành, Trương Á đã bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, cười đến không ngậm được miệng, thầm nghĩ, Áo Tím không hổ là Áo Tím, bất kể là diễn xuất, hay là ca hát, đều là nhân tài kiệt xuất, lời nguyền “biết nhiều mà không tinh thông” dường như đã hoàn toàn mất linh với cô, với tư cách là một trợ lý, Trương Á còn phấn khích hơn so với người trong cuộc, ngẩng đầu ưỡn ngực, làm dáng vẻ cực kì nở mày nở mặt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play