“Thời gian còn sớm, không bằng ngủ thêm một lát?” Hàn Tẫn khẽ hỏi.
Ninh Phù nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng đêm vẫn còn thâm trầm, đến cả ánh trăng cũng mờ mịt chẳng tỏ.
“Được.” Nàng nhỏ giọng đáp.
Hàn Tẫn đưa tay, nhẹ nhàng cọ đầu mũi nàng một cái. Sau đó xoay người chuẩn bị quay về đệm chăn của mình ở dưới đất.
Hắn thật chẳng buồn ngủ, bị ánh mắt ngây thơ thuần khiết kia của tiểu công chúa chọc cho lòng ngứa ngáy khó nhịn, đành phải trằn trọc trở mình, lấy đó mà bình ổn tâm ý.
Đợi đến khi nỗi bức bối vơi đi, sau lưng chợt truyền đến một tiếng mềm nhẹ hỏi han:
“A Tẫn. Ngươi có phải đang nằm trên đất? Miệng vết thương bị lạnh, đau đến ngủ không được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT