Bách Thanh thầm nghĩ: nước Đại Lễ tuy không lớn nhưng quy củ lại lắm phần câu thúc, nào sánh được với Ung Kỳ quốc bọn họ, một phương bá chủ, vốn không câu nệ tiểu tiết, lại càng chưa từng đặt ra lệnh cấm đêm.
Ban đầu còn tưởng dễ bề lấp liếm, nay xem ra lại không đơn giản như vậy, đành theo đúng lời chủ tử vừa mới căn dặn mà làm.
“Ta đây chẳng phải đang giúp ngươi sao, ngươi đúng là không biết lòng tốt của ta?”
Bách Thanh cao giọng, hù dọa người kia rồi tiếp lời:
“Công chúa đêm nay nhất quyết muốn ở lại đây nghỉ tạm, hiện tại đã an giấc, ai dám tùy tiện kinh động? Việc đưa công chúa hồi cung vốn thuộc phận sự của ngươi, trách nhiệm cũng đương nhiên do ngươi gánh, chẳng liên can gì đến đám thị vệ trong phủ công chúa chúng ta. Ta là thấy ngươi khổ sở, mới nghĩ cách vẹn toàn đôi bên, hoá ra lòng tốt chẳng qua là một phen lắm miệng mà thôi. Than ôi, ai bảo ta tốt bụng chứ?”
Tiểu An Tử vẫn còn do dự:
“Vẹn toàn cách nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play