Đợi đến khi yến tiệc kết thúc, Tạ Quân thấy Ninh Phù dường như đã có men say, thần sắc mê ly, ánh mắt mông lung mơ hồ, bước đi cũng lảo đảo không vững. Hắn cau mày, trong lòng không yên, bèn đích thân tiễn nàng rời phủ.
Trời đêm dần lạnh, hắn sai người mang đến một chiếc áo choàng dày, tự tay khoác lên vai nàng, tựa như đang chăm sóc muội muội ruột thịt. Lại đặc biệt phân phó Tạ Ngôn Sanh tự mình đưa công chúa về cung an toàn.
Tạ Ngôn Sanh nghiêm túc đáp ứng, Tạ Quân khi ấy mới quay vào phủ, tiễn những vị khách còn lại.
Nào ngờ người vừa đi khỏi, Ninh Phù liền trở mặt, sống chết khăng khăng nói mình không say, không cần Ngôn Sanh theo cùng. Tạ Ngôn Sanh đành vất vả dìu nàng lên xe ngựa, còn mình cưỡi ngựa đưa tiễn đoạn đường ngắn. Thấy công chúa liên tục vén rèm xe nhìn ra ngoài, miệng kêu nàng hồi phủ, Tạ Ngôn Sanh cũng lưỡng lự trong lòng.
Lúc này, xe đã cách cung môn không xa, chỉ còn một con phố nữa là tới. Ngôn Sanh chần chừ:
“Phù nhi thật sự không cần ta đưa đến tận nơi?”
Ninh Phù thái độ kiên quyết, không muốn được đối đãi đặc biệt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play