Thân hình Ninh Phù khựng lại, như chưa kịp lĩnh hội được lời hắn nói:
“Gì mà đong đưa? Ta chỉ muốn ngươi buông tay thôi mà.”
Hàn Tẫn nhếch môi cười nhàn nhạt, buông một tiếng than nhẹ, sau đó lắc đầu, lời nói lại như thở than:
“Buông tay thế nào được? Tựa như hai trái đào chín mọng lắc lư ngay trước mắt, ta muốn hái xuống mà ăn, khổ nỗi vườn đào còn chưa cho phép bước chân vào. Hái chẳng được, hương đào lại cứ thoang thoảng quanh mũi, còn cố tình đong đưa, khẽ cọ vào người ta mà dẫn dụ. Phù nhi nói xem, ta phải làm sao đây?”
Hắn cố tình mượn hình ảnh khác để ẩn ý, đúng là không đứng đắn chút nào.
Ninh Phù lúc này mới kịp hiểu ý tứ ẩn dụ kia, bởi ánh mắt của hắn đang không chút kiêng dè mà nhìn chằm chằm ngực nàng.
Nàng há miệng sửng sốt, vội vàng đưa tay che trước ngực để ngăn ánh mắt nóng bỏng kia, miệng lắp bắp mắng mỏ nhưng vào tai Hàn Tẫn thì chẳng có lấy nửa phần uy hiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT