Bạch mã dường như cũng cảm giác được sự khẩn trương của Ninh Phù, chẳng những không chịu chậm lại mà còn thừa thế dương uy, bộc lộ bản tính hoang dã.
Súc sinh chung quy vẫn là súc sinh, vốn ưa bắt nạt kẻ yếu. Lúc A Tẫn còn kề cận, nó còn biết ngoan ngoãn thuận theo, đến nay chỉ còn mỗi nàng sợ hãi ngồi trên lưng ngựa, liền lập tức hiển lộ dã tính khó thuần.
Ninh Phù nhất thời hoảng loạn, miệng run run liên tục gọi tên A Tẫn. Nhưng dẫu có người cố đuổi theo, cũng chẳng thể bì được với tốc độ bốn vó phi mau. Nàng nghe thanh âm của A Tẫn dần xa, cảm giác an toàn nơi đáy lòng cũng theo đó mà tiêu tan. Mười ngón tay bấu chặt dây cương đến phát run, tinh thần bất định.
Không thể trông cậy người khác, trước mắt bạch mã đã từ điên cuồng. Dáng người nàng dần nghiêng lệch, nguy cơ chỉ trong gang tấc. Ninh Phù đành cưỡng ép bản thân trấn định, nhớ lại phương pháp A Tẫn từng chỉ dạy, hai tay cố sức thu chặt dây cương, đồng thời thả lỏng chân.
Tuyệt đối không thể để con ngựa cảm giác được tâm tình khẩn trương, lại càng không thể khiến nó nổi dã tính quay đầu chạy loạn.
Một trận giằng co trên lưng ngựa, thời gian như chậm lại. Từng khắc trôi qua nặng nề, huyệt thái dương căng chặt như giây cung, nàng không dám lơi lỏng nửa phần. Mãi đến khi vó ngựa dần dần giảm tốc, nàng mới thở phào một hơi.
Ngẩng đầu nhìn lại, A Tẫn sớm đã chẳng thấy bóng dáng. Khoảng cách giữa hai người bị đoạn đường ngựa cuồng phi kia kéo xa đến cực điểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT