Tuấn mã tung vó, dọc theo đồng cỏ từ đông sang tây mà lao như cuồng phong. Bên tai chỉ nghe gió gào rít rợn người, Ninh Phù càng lúc càng kinh sợ, đầu ngón tay gắt gao bấu lấy đai lưng Hàn Tẫn, nửa phần cũng không dám buông lỏng.
“A Tẫn, ngươi nên dạy ta tuần tự từng bước, đừng chạy mau như vậy.”
Nàng giọng run rẩy, mắt thấy hai người sắp cưỡi ngựa xông vào phạm vi giám thị của cung thủ trong phủ, lòng càng hoảng hốt, vô thức nghiêng người nép vào ngực hắn, thanh âm nhút nhát mà gấp gáp:
“Phía trước không ổn, ngươi đừng qua đó... Thủ vệ sẽ thấy mất."
Hàn Tẫn cười nhạt:
“Thấy thì đã sao?”
Hắn khinh cuồng hỏi lại, đuôi mắt ẩn hồng, trong giọng đã mang theo vài phần nhiệt khí. Cúi đầu thoáng nhìn, chỉ thấy Phù nhi quay mặt vào lòng hắn, tóc mây điểm hoa vốn đoan trang, chẳng biết từ lúc nào đã tán loạn. Trên người mặc váy lụa mỏng màu vàng nhạt, giờ đây lại càng mềm mại nhàu nát, dải lụa sau lưng bị gió tung bay như tiên y múa lượn, càng tôn thêm dáng vóc uyển chuyển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT