Tạ Ngôn Sanh thở dài:
“Man nô hung hãn, công chúa lại mềm yếu, ta sao có thể không lo? Các ngươi trấn giữ nơi này, tất phải giữ gìn mười phần cẩn trọng, tuyệt không thể có nửa điểm sơ hở. Nhất là phải phòng bị tên nô kia, đừng để hắn tránh khỏi giám sát, lén cùng công chúa ở riêng. Công chúa tính tình thuần hậu thiện lương, dễ bị ác nhân mê hoặc. Nếu không vì vết thương cũ của ta chưa lành, chức trách hộ vệ phủ công chúa hôm nay, chỉ sợ cũng chẳng rơi lên người Thôi giáo úy.”
Thôi Dịch mặt không biến sắc nhưng trong lòng đã nổi phong ba. Tạ Ngôn Sanh đứng quay lưng về phía rừng trúc, tất nhiên chẳng thấy được gì, mà hắn, trong thoáng chốc liền phát giác ra dị động.
Giữa bóng trúc dày thưa đan xen, vạt áo đen lay động trong gió tựa ẩn tựa hiện, lại nhìn sâu vào, liền thấy thấp thoáng sắc hồng nhạt của xiêm y nữ tử.
Không cần suy đoán nhiều, trừ công chúa và người kia, nơi này sao còn kẻ khác dám tự tiện thân mật? Huống chi lại giữa ban ngày.
Thôi Dịch trong lòng kinh hãi, đồng tử bất giác co lại, may sao nhiều năm hành tẩu giữa gian hiểm đã luyện đến cảnh giới sóng không dậy, mặt không đổi.
Tạ Ngôn Sanh chỉ thấy ánh mắt hắn hơi dao động, còn chưa kịp suy ngẫm thêm, đã nghe hắn nghiêm mặt mở lời:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT