Một nén nhang trôi qua.
Trên lưng Ninh Phù đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, chính nàng cũng không rõ: rốt cuộc là bản thân vốn nóng hay là bị nhiệt khí từ thân thể hắn truyền sang.
Nàng khẽ mím môi, lại mím thêm lần nữa, rốt cuộc gom đủ can đảm, nhẹ nhàng đưa tay đẩy vai hắn, ánh mắt vẫn không dám đối diện với hắn.
Thanh âm cất lên rất nhỏ, gần như không nghe thấy:
“A Tẫn... đã ôm đủ lâu, hẳn là... có thể buông rồi?”
Nghe vậy, Hàn Tẫn quả thực hơi buông ra. Ninh Phù cảm thấy thân thể phía trước nhẹ đi, còn chưa kịp thở phào thì ngay trong chớp mắt, cổ tay phải lại bị hắn dùng lực giữ chặt, khóa lại không cho động đậy.
Nàng kinh ngạc ngẩng đầu thì nghe hắn khẽ oán:
“Công chúa ban thưởng, liền chỉ như thế đã qua loa cho xong?”
Ninh Phù sững sờ, bị câu chất vấn ấy làm cho nhất thời ngơ ngác. Rõ ràng nàng vì lời hứa hẹn mà cam tâm để hắn ôm, còn miễn cưỡng đè nén ngượng ngùng, sao lại thành qua loa?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play