Người đi rồi, Ninh Phù cùng Hàn Tẫn chậm rãi hồi phủ, hướng đến thiên viện phủ công chúa, một đường thông suốt không ai ngăn trở.
Tâm tư Ninh Phù toàn bộ đặt ở vết bẩn trên váy hoa, chỉ mong sớm đem vết nhơ xử lý sạch sẽ. Vì chuyên chú việc đó, nàng hoàn toàn không để ý hôm nay trong phủ yên tĩnh dị thường, cung thủ không thấy, ngay cả binh sĩ tuần tra trong viện cũng vắng bóng không ít.
Bước vào nội thất, nàng vẫn một tay nhón lấy vạt váy, ánh mắt chuyên chú nhìn xuống, không hề phát giác hai người vừa vòng qua bình phong, ánh mắt Hàn Tẫn sớm đã âm trầm, từng bước từng bước tiến đến, đem nàng ép lui đến góc tường. Màn lụa sau lưng cũng theo gió mà buông rủ xuống.
Ngoài cửa sổ gió khẽ lay động, sa mỏng nhẹ bay, khiến không khí thêm phần mê ly.
Ninh Phù rốt cuộc ngẩng đầu, ý thức được có gì không ổn, đợi nàng phản ứng thì đã thấy lưng mình áp sát vách tường, hai tay bị Hàn Tẫn ngăn chặn hai bên, trái phải đều không đường thoái lui.
"A Tẫn, ngươi làm sao vậy?"
Nàng chớp mắt, trong lòng nghi hoặc, liền nhẹ giọng hỏi một câu.
Hàn Tẫn hơi thở nặng nề, khí nóng phả tới bên cổ nàng mà hắn lại không hề có ý lui bước. Một tay khẽ áp vào hõm eo nàng, thanh âm khàn khàn:
"Vừa rồi vì sao lại nhìn ta như thế?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT